“Không nghĩ tới Nanamin lại hẹn ở một nơi như thế này nha~” hai tay vòng qua ôm lấy cổ Nanami, Mai nhìn xung quanh nhà hàng rồi nói.
“Lần đầu tiên cùng Mai đón lễ tình nhân nên….” Thật đúng là phải cảm ơn Ikuta đại tiểu thư có lòng cung cấp địa điểm, lần sau hẳn là phải tích cực tuyên truyền cho Nogizaka BAND một chút mới được.
“Ừ” Mai buông hai tay ra, lui ra một chút rồi quét mắt nhìn trang phục của cô ngày hôm nay “Nanami hôm nay mặc đồ đẹp thế này cũng vì nguyên nhân đó sao?”
“Ừ…do bọn Ikuta đã chuẩn bị cho mình đấy…” Cô tuyệt đối không phải muốn ăn mặc như thế này, tuy rằng muốn mặc đồ đơn giản một tý hoặc nữ tính một tý, nhưng không hiểu bị các cô nàng kia thôi miên tẩy não kiều gì mà cảm thấy ăn mặc như thế này cũng được, thành ra…
“Nếu là như vậy, sau này Nanami chỉ được ăn mặc như vậy ở trước mặt mình thôi nghe không?” Nghe cô giải thích xong, Mai lộ vẻ mặt đe dọa ra cảnh cáo cô.
“Ừ…” vốn muốn nói tiếp rằng đây là trang phục biểu diễn lần sau của các cô, nhưng khi nhìn đến ánh mắt quyết liệt của Mai, Nanami đột nhiên không dám mở miệng nói.
Trong bầu không khí sang trọng của nhà hàng, hai cô vừa trò chuyện vừa thưởng thức các món ăn.
Có hơi kì quái là…tuy rằng cả buổi nói chuyện, chủ đề chủ yếu là xoay quanh mấy chuyện lý thú diễn ra giữa đám bạn hoặc là việc học hoặc là công tác, thế nhưng lại không có cảm giác nặng nề hay nhàm chán, không có chuyện ngập ngùng hay suy nghĩ, mà chỉ cần nghe nửa câu của đối phương là đã hiểu được tâm tình của nhau và diễn đạt suy nghĩ của mình tới người kia một cách tự nhiên, đôi lúc khi cô đang định nói về một chuyện thì ngay lúc đó Mai đã nói trước rồi, đây coi như là tâm ý tương thông sao?
Nanami trước giờ không phải là người thích ngồi chuyện trên trời dưới đất với người khác, lý do thường là do cô không quá hiểu biết, nhưng thật ra cô thích “Nghe” hơn là “Nói”, những lời nói che dấu đi tâm tình thật sự nhiều lắm, lời nói hoa mỹ, lời nói dễ nghe, lời nói trái lương tâm, chỉ qua lời nói đôi khi không thể hiểu rõ được suy nghĩ của đối phương, thế nhưng những lúc ở cùng Maiyan lại không như thế, không cần phải suy nghĩ gì mà muốn gì thì nói ra, bởi vì đều là quan tâm đến đối phương, nên mỗi câu nói mỗi suy nghĩ đều không cần phải giả bộ hoặc suy đoán, lâu lâu ngẫu nhiên bị Maiyan ức hiếp cũng là chuyện rất vui vẻ.
Không nghĩ tới cả hai đã chìm đắm trong bầu không khí dễ chịu này, đến khi nhận ra thì đã không còn sớm nữa.
Tình huống hiện tại…
Nanami mặc trên người bộ yukata, mang theo tâm tình thấp thỏm không yên, cô thật sự không biết phải làm sao đây, thật ra, bầu không khí lúc này đã không còn như trong dự kiến của cô nữa…
Cầm thẻ khóa mở cửa căn phòng, vừa bước vào đập ngay vào mắt cô chính là phòng khách rộng rãi, trên sàn nhà trải thảm lông dê có họa tiết cách điệu kết hợp với ghế sopha đôi màu vàng nhạt, trên bàn trà có xô đá ướp sẵn một chai champagne, trên trần nhà có rất nhiều bong bóng đủ màu sắc.
“Wow~” vừa bước vào cửa, Maiyan đã ngạc nhiên thốt lên một cách vui vẻ.
Theo sau Maiyan, Nanami nhìn thấy bên trong căn phòng được trang trí lãng mạn dành cho các cặp đôi, trong lòng âm thầm cảm ơn Ikuta, cô vội vàng lấy từ trong túi món quà mà cô đã chuẩn bị để tặng cho Mai nhân dịp lễ tình nhân, nhưng ngay trước khi Nanami kịp lấy món quà ra, Mai đã kéo tay cô vào một căn phòng khác.
“Cùng qua bên kia xem một chút đi!” Vì bên trong trang trí rất đẹp nên Mai trở nên hưng phấn kéo tay cô mở ra một cánh cửa khác.
Chiếc giường dành cho hai người thoạt nhìn trông rất mềm mại, bên trên có hình trái tim xếp từ cánh hoa hồng, ánh đèn dịu tỏa ánh sáng ấm áp khiến cho cô cảm thấy khá thoải mái và thư giãn, trong một cánh cửa khác cô thấy một cái bồn tắm lớn và cả phòng tắm đứng nữa, tuy rằng căn phòng ngủ này trên cả tuyệt vời, thế nhưng lại khiến cô liên tưởng đến một chuyện hư hỏng nào đó mà ai-cũng-biết-là-chuyện-gì-đấy.
Giường…nói vậy chút nữa…không xong! Lần đầu tiên đi chơi lễ tình nhân đã đưa người ta đi mướn phòng, liệu có hư hỏng quá không? Không đúng! Cô không có tà ác như vậy, phòng này là của Ikuta đưa cho cô, nhưng mà….cũng muốn thử…không đúng! Cô không phải là người như vậy…nhưng mà…
Ngay khi cô đơn đấu tranh nội tâm tư tưởng thì bên cạnh Mai lại có động tác mới.
“Nanami vào tắm trước đi…” Hai tay ôm lấy cổ cô, cả người dán sát vào cô, Mai lộ biểu cảm mê hoặc, thỏ thẻ nói “Hay là muốn cùng nhau tắm?”
“Ừ…” Nanami cảm thấy máu trong người cô đều dồn lên mặt hết rồi…
“Để mình tắm trước.” cô cảm thấy khuôn mặt mình sắp bốc cháy tới nơi rồi..
Nhìn Mai đang cười đầy dụ hoặc, Nanami cắm đầu đi thẳng vào phòng tắm để che đi sự xấu hổ của mình, không dùng bồn tắm tiện nghi mà cô tắm bằng vòi sen, tranh thủ một chút thời gian, sau khi tắm sạch sẽ, Nanami khoác khăn choàng tắm ra ngoài, vừa sấy tóc vừa nhìn Mai đi vào phòng tắm…
Sau đó lâm vào tình huống này.
Tiêu rồi tiêu rồi…tuy rằng cô biết mình nên làm gì nhưng mà vẫn rất xấu hổ. Lẽ ra trước đây nên xem mấy quyển sách H nhiều một chút…Không được rồi! Cô hồi hộp quá, lần đầu tiên gặp tình huống này của mấy cặp tình nhân đều hồi hộp vậy sao? Sớm biết vậy nên hỏi một chút kinh nghiệm từ Yumi rồi. Hoặc là đi tìm Reika cẩn thận hỏi chi tiết…Mà được mới sợ!!
Tuy rằng ngoài mặt rất bình tĩnh, nhưng trong lòng Nanami đang quay cuồng vì lo lắng, ngay khi Nanami không nhịn được muốn rút điện thoại cầu cứu Yumi thì sau lưng vang lên tiếng mở cửa phòng tắm, cô quay người nhìn lại, khi nhìn đến cảnh tượng trước mắt Nanami ngây ngẩn cả người…
Vừa tắm xong, mái tóc ẩm ướt rủ xuống tự nhiên, đuôi tóc còn nước nhỏ giọt, chậm rãi chảy dọc theo da thịt của Mai, làn da trắng trẻo đã ửng hồng lên do vừa tắm nước nóng, khuôn mặt mộc vẫn xinh đẹp không khác mấy so với khi trang điểm, thậm chí còn có chút tươi mát, nhưng những điều này đối với Nanami vẫn là bình thường vì không phải lần đầu cô được thấy hình dạng khi Mai vừa tắm xong, nguyên nhân khiến cô ngây người chính là…
Mai chỉ dùng một cái khăn tắm để che toàn thân, mấy đường cong thân thể có thể thấy rõ ràng, khăn tắm dài chưa tới đầu gối Mai, có thể nói là diện tích che đậy ít đến thương cảm, cô cảm thấy chỉ cần động tác của Mai mà hơi mạnh một chút thì khăn tắm sẽ “bái bai” cơ thể Mai.
Cái khăn đó hình như không phải dùng như vậy mà….
“Giúp mình sấy tóc đi.” Dường như không ý thức được tình trạng gợi cảm của mình hiện giờ, Mai nở một nụ cười dụ người rồi cầm máy sấy tóc đưa cho Nanami.
“Ừ…” cố gắng kìm nén cảm xúc của bản thân, Nanami làm bộ tỉnh táo trả lời.
Bình tĩnh! Bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh!
“Trong phòng tắm không phải có áo choàng tắm sao?” Nanami vô tình lia mắt qua vùng đồi núi trắng nõn không bị khăn tắm che đi kia, có chút chột dạ lên tiếng hỏi.
“Dù sao cũng phải cởi ra mà~” trong tiếng ồn của chiếc máy sấy tóc, Nanami nghe được câu trả lời hết sức là ba chấm của Mai.
“Hả?” Tuy rằng đang cố củng cố lại tâm tình của mình, nhưng khi nghe Mai nói thế thì Nanami lập tức cảm thấy kinh ngạc và xấu hổ.
“Nanamin xấu hổ sao?” Bởi vì kinh ngạc mà dừng động tác lại, Mai ngẩng đầu nhìn cô vừa cười vừa vỗ về hai má cô rồi hỏi.
“Không có!” Kéo tay Mai xuống, Nanami dối lòng trả lời.
Giúp Mai cột lại mái tóc cho gọn gàng, Nanami có chút không biết phải làm sao khi ngồi cạnh bên Mai, đèn trong phòng khá mờ ảo, trong không khí lại thoang thoảng mùi sáp thơm, tất cả đều không khác lắm trừ việc các cô chưa…
“Nanami muốn ngủ rồi sao?” Mai lúc này lên tiếng hỏi.
“Ừ…” Ngủ? Là ngủ kiểu kia à…
“Có muốn coi tivi một lát trước khi ngủ không?” Nghĩ đến việc kia, Nanami vừa hồi hộp vừa xấu hổ, cũng không biết mình đang nói gì, Nanami đành cầm remote ở đầu giường mở tivi lên.
Ai ngờ được rằng…khi tivi vừa mở lên thì trong phòng vốn yên tĩnh bỗng vang lên những âm thanh khiến người khác cảm thấy xấu hổ, hơn nữa màn hình tivi trước mặt các cô cũng hiện lên những hình ảnh hết sức là gợi tình.
Ngây người vài giây, Nanami ngay lập tức tắt tivi đi.
Aaaaa…Tại sao lần nào cô mở tivi cũng là phim 18+ hết vậy ; A ;
Bầu không khí lại trở về với sự yên tĩnh ban đầu, nhưng nay đã trở nên hường phấn hơn hẳn, lúc này Mai lại làm ra động tác khiến Nanami điêu đứng…
“AA!” đột nhiên, Mai đưa tay kéo lấy cổ Nanami rồi ngã xuống giường, còn thuận thế nhảy lên ngồi lên hông của cô “Ma…Mai…” bởi vì động tác này khiến chiếc khăn tắm hững hờ trên người Mai đã trôi tuột xuống, Nanami nỗ lực tập trung ánh mắt mình nhìn lên khuôn mặt của Mai thay vì chỗ khác…
“Nhiều khi mình rất bực bội vì thói quen lo lắng quá nhiều của cậu đó…” Trong giọng nói có chút oán giận, Mai nói với cô xong rồi cúi xuống đặt nụ hôn lên môi cô.
Đôi môi mềm mại đầu lưỡi ấm áp, sự nhiệt tình của Mai khiến cơ thể Nanami trở nên nóng lên, tim đập nhanh hơn, khắp người đều được bao phủ bởi mùi hương của Mai, Nanami có thể cảm nhận được những sợi tóc của Mai rủ xuống mặt cô khiến cô cảm thấy ngứa ngáy không tự chủ được đưa tay ôm lấy hông Mai, mềm mại da thịt mang theo hơi ấm, Nanami lúc này đã không thể suy nghĩ gì nữa, chỉ còn bản năng ôm lấy Mai hôn lấy Mai mà thôi.
Vừa giống ve vãn vừa giống chơi đùa, Nanami lật ngược Mai xuống giường, chậm chạp nhấm nháp lấy cần cổ mê người của Mai.
“Nanami…” giọng Mai nghe rất mê người, mang theo chút hơi hướng da thịt…
“Ừ?” dừng nụ hôn lại, Nanami nhìn xuống Mai.
“Nanami cố ý đúng không?” Mai vẻ mặt bất mãn hỏi cô.
“Cố ý chuyện gì?” Dù đã biết rõ ý của Mai nhưng Nanami vẫn giả vờ không biết.
“Nanami!” Mai thốt lên với vẻ không vui rồi rướn người cắn nhẹ lên cổ cô “Thật quá đáng mà!”
“Đau quá!” Nanami giả vờ rên lên, sau đó nhìn Mai ở dưới thân “Chỉ là…có chút hồi hộp…” thật ra, là “vô cùng” hồi hộp mới đúng.
Tuy rằng hay nói giỡn, nhưng khi thật sự nói ra khỏi miệng vẫn rất hồi hộp, cắn cắn môi dưới, Nanami nhìn Mai với vẻ mặt bất an.
“Thật ra, mình chưa từng có…” chưa từng cùng người nào khác đi tới bước này…
“Đúng như Nanami nói…” Nanami cau mày do dự một chút, đang tính đem sự bất an trong lòng nói ra thì Mai đã mở miệng cứt lời cô “Muốn thế nào cũng không sao!”, sau đó Mai mỉm cười rồi đưa tay vỗ về mặt Nanami để khiến cô yên tâm.
“Giống như Nanami nói muốn thế nào cũng được, cho nên không cần lo lắng.”
----------oOo----------
ありがとうございました
ReplyDeleteThis comment has been removed by the author.
ReplyDelete