Sau đó, thỉnh thoảng ở thư viện sẽ gặp được hình bóng của cô ấy, cô là một cô gái rất thích đọc sách khác hẳn so với bề ngoài của mình, luôn luôn lặng thầm một mình đến, khiến người khác cảm thấy khó tiếp cận, hình như tính của cô cũng không thích người khác đến bắt chuyện, dù thủ thư có quen biết với cô ấy và cũng có nói nói chuyện với nhau vài lần nhưng cô ấy luôn muốn được yên tĩnh một mình đọc sách.
“Nanami em ấy…rất thích sách!” Cô thủ thư đã hơi có tuổi trong lúc làm thủ tục mượn sách cho một sinh viên nữ quay sang nói với Fukagawa với giọng cảm thán “Tuổi trẻ ngày nay, người thích đọc sách như thế quả thật rất hiếm thấy!”
“Rất thích sách sao?” một bên nhập thông tin của mấy cuốn sách mới vừa được đem tới vào trong máy tính, Fukagawa ngước mắt lên hỏi thủ thư.
“Đúng vậy! Là một cô gái rất thông minh, tình cách thì ngoài lạnh trong nóng.” (Tsundere). Từ cô thủ thư, Fukagawa biết được tên của cô gái đó là Hashimoto Nanami, bằng tuổi cô và hiện là sinh viên năm nhất khoa Thiết Kế.
Không biết sao Fukagawa lại có chút lưu ý tới Nanami, trong thư viện thường len lén nhìn cô ấy, nhưng cuối cùng cũng không có can đảm tiến đến quấy rầy người con gái trầm lặng đọc sách.
Trong tình trạng vẫn còn do dự, thì khoảng thời gian phụ giúp thư viện của cô đã kết thúc vì nhà trường đã kiếm được người khác vào làm, tuy không còn cần đến thư viện hỗ trợ nữa nhưng cô cũng không được rảnh rỗi, hội học sinh bình thường cũng rất bận rộn, Fukagawa ngoài việc đi theo senpai học tập thì còn cần phải trợ giúp các câu lạc bộ khác hoạt động, trong đó có hoạt động liên quan đến toàn bộ tân sinh viên của trường đó là Văn nghệ chào mừng tân sinh viên, từng khoa sẽ chọn ra một sinh viên đại diện tham gia, ở trước toàn trường biểu diễn năng khiếu của mình, bình thường những người được chọn khi lên sân khấu đều cố hết sức thể hiện mình để đạt được sự tán thưởng của mọi người, thế nhưng lần này lại có chút…
“Mấy học sinh mới các em đang làm gì thế? Nhiệt tình lên một chút có được hay không hả?” Một đàn anh không chịu trách nhiệm trong hội học sinh, tuy rằng công tác phụ trách là hướng dẫn sinh viên mới, hỗ trợ hoạt động này nhưng anh ta cũng không làm gì hết mà chỉ biết hò hét, to tiếng mà thôi.
“Ồn muốn chết…” đang lúc một senpai khác đang hướng dẫn, huấn luyện cho các các tân sinh viên thì một giọng nói có chút bực bội vang lên từ phía sau.
“Đừng-ồn-nữa!” lại thêm một câu phàn nàn nữa nối tiếp theo.
“Là ai nói?” Tuy rằng trong phòng có hơi ồn ào, nhưng hai tiếng nói này lại rất rõ ràng truyền tới tai mỗi người các cô, tất nhiên bao gồm cả vị đàn anh kia nữa.
Ở sau sân khấu mấy tân sinh viên sắp lên biểu diễn không ai mở miệng đáp lại, việc ai người nấy làm như thể không có chuyện gì xảy ra, tuy nhiên việc mọi người thỉnh thoảng lại liếc về cùng một hướng khiến Fukagawa chú ý, người vừa lên tiếng là một cô gái tóc ngắn đang cầm cây đàn ukulele và Nanami đang gật gù như thiếu ngủ, chỉ có điều cô gái tóc ngắn kia đang ôm cây đàn ukulele gảy gảy thử còn Nanami thì ngáp một cái thì nằm gục xuống bàn ngủ, biểu hiện của hai người như thể lời nói vừa rồi không hề liên quan gì tới mình vậy.
Thấy một màn như vậy, cô lén nở nụ cười, tuy nhiên sự việc vừa rồi cũng thành công khiến vị đàn anh đáng ghét kia dừng việc lên mặt dạy bảo nhóm tân sinh viên lại.
Buổi diễn rất nhanh được bắt đầu, công việc của cô là hỗ trợ xác nhận lịch trình và thứ tự của các màn diễn, các tân sinh viên tham gia biểu diễn ai nấy đều cố hết sức thể hiện tài năng của mình trước toàn trường, mỗi màn diễn khi kết thúc đều nhận được sự tán thưởng nhiệt tình bằng những tràn vỗ tay, buổi văn nghệ diễn ra rất suôn sẻ cho đến hai tân sinh viên biểu diễn cuối cùng…
“Cuối cùng là tân sinh viên khoa Thiết kế Hashimoto Nanami và tân sinh viên khoa Âm nhạc Ikuta Erika.” Nhìn vào danh sách, Fukagawa đọc to lời giới thiệu qua micro.
“Ai! Ai!” bởi vì đã sớm quen biết Nanami nên Fukagawa thấy cô gái tóc ngắn cầm ukulele nghe xong thông báo của cô liền lấy tay lắc lắc Nanami đang nằm gục trên bàn “Tỉnh tỉnh! Tới lượt chúng ta rồi!”
“Ừ..” Nanami bị đánh thức, vẻ mặt còn ngái ngủ, gật gật đầu đáp lại rồi đi theo Ikuta đi về phía cô.
“Bạn là Hashimoto Nanami và…” Ánh mắt cô dừng lại trên người Nanami một chút, hi vọng cô ấy còn nhớ tới cô, nhưng cuối cùng đổi lại là Nanami rất bình tĩnh lấy thẻ sinh viên ra đưa cho cô xem.
“Ikuta Erika.” Ở bên cạnh, Ikuta đã mau mắn đưa thẻ sinh viên của mình ra.
“Cố gắng lên nhé.” Nhìn phản ứng của Nanami, cô đoán Nanami chắc không còn nhớ tới cô nữa, điều này khiến cô có chút thất vọng nhưng vẫn lên tiếng cổ vũ cho hai người sắp lên biểu diễn.
Mặc dù có chút thất vọng đối với việc Nanami quên mất mình, nhưng Fukagawa vẫn tới bên cạnh sân khấu lén nhìn xem màn biểu diễn của Nanami, vốn cô cho rằng Nanami sẽ biểu diễn một tiết mục năng khiếu rất đặc sắc, nhưng không nghĩ tới là…
“Mình sẽ biểu diễn tiết mục mô phỏng máy sấy khô tay.” Nanami bình thản nói xong, liền ra hiệu Ikuta đến hỗ trợ.
Nói sao nhỉ…những sinh viên lên biểu diễn trước đều chọn những tiết mục tài nghệ thường thấy, còn tiết mục của Nanami thật sự rất là “đặc biệt”….
Nanami biểu diễn xong thì cúi người chào khán giả rồi y như cũ bước xuống khán đài với khuôn mặt bình thản, mà khán giả ở dưới xem xong tiết mục của cô thì đơ hết cả người chưa kịp hoàn hồn, hiếm lắm mới có một màn mà khán giả bên dưới hoàn toàn yên lặng….
“Cực kì đặc sắc!” phản ứng hoàn toàn ngược lại với khán giả, ở hậu trường Ikuta đang ôm cây đàn ukulele thấy Nanami đi tới liền giơ ngón tay cái lên khen ngợi, sau đó mới lững thững bước lên sân khấu.
Sau khi Nanami đi xuống, khán giả bên dưới thấy Ikuta mang theo nhạc cụ lên sân khấu thì thở phào cho rằng tiếp theo sẽ là một tiết mục “thông thường” khác, không nghĩ tới…
Nhạc khúc rất êm tai, tiết tấu cũng rất nhẹ nhàng, thế nhưng ca từ thì…
“Mấy em đang làm cái gì thế hả? Còn không mau kéo em ấy xuống!!!” Đứng ở phía sau cánh gà, vị đàn anh kia nghe qua lời bài hát của Ikuta, vội vàng hét lên với các thành viên hội học sinh đang công tác.
Thế nhưng sinh viên toàn trường đang xem, mấy các bộ cũng là tân sinh viên như các cô sao có thể tiến lên sân khấu mà kéo cô nàng kia xuống đc, cuối cùng sau vài phút ngắn ngủi, Ikuta cũng kết thúcc tiết mục của mình và đi xuống, mà văn nghệ mừng tân sinh viên cũng khép lại với cái kết khá là kì dị.
Có người nói, chuyện này sau này đã trở thành một huyền thoại của chương trình Văn nghệ mừng tân sinh viên, các đàn em khóa sau còn gọi đây là “Flashmob máy sấy tay và ukulele”.
Có người nói, chuyện này sau này đã trở thành một huyền thoại của chương trình Văn nghệ mừng tân sinh viên, các đàn em khóa sau còn gọi đây là “Flashmob máy sấy tay và ukulele”.
“Ai! Còn chưa đủ sao?” cúi đầu cố gắng bỏ ngoài tai mấy lời cay nghiệt của đàn anh khóa trên kia, đến khi gần chịu không nổi lời đay nghiến muốn tìm lý do để trốn đi thì một giọng ngắn vang lên.
Ngẩng đầu lên, Fukagawa thấy cô nàng Ikuta đang ôm ukulele và Nanami lúc này đã tỉnh táo hơn, vẻ mặt cũng lộ vẻ tức giận.
“Chuyện là do bọn này làm nên, nếu muốn chửi thì chửi bọn này này! Đừng có nói mấy lời khó nghe như vậy với mấy cậu ấy!” Nanami biểu tình lãnh đạm nhưng lại có chút tức giận nói với vị đàn anh đang đỏ mặt tía tai.
“Tôi còn chưa tìm các cô tính sổ mà hai người lại dám lên mặt thách thức cơ à!!” Đàn anh nổi giận đùng đùng hướng hai người đi tới “Hoạt động do tôi chỉ huy mà mấy người phá thành như thế, tôi sẽ nhớ kĩ các cô!”
“Nhớ đi!” Ikuta nhìn thẳng vào đàn anh mà đáp lại, không hề sợ hãi một chút nào.
Hai bên lời qua tiếng lại, sự chống đối của hai cô khiến ông anh khóa trên này tức giận, mắt thấy sự tình đã đi đến chỗ không ổn, có người len lén rời đi thông báo cho hội học sinh, phó hội trưởng hội học sinh đã nhanh chóng chạy tới can ngăn.
“Đừng có đụng tới 2 em ấy.” Tuy rằng vẫn còn cách khá xa nhưng vẫn có thể nghe được giọng của phó hội trưởng cảnh cáo đàn anh trước mắt.
Sau đó, sau đó dưới sự giải quyết của hội trưởng hội học sinh, chuyện này từ lớn hóa bé, từ bé hóa thành không mà trôi qua, mà cái vị đàn anh nóng tính kia cũng bị trục xuất khỏi hội học sinh vì thường hay lạm dụng chức quyền, ngoài ra…tân sinh viên có điểm số đầu vào đứng đầu khóa Hashimoto Nanami và tân sinh viên khoa Âm nhạc đã từng đạt được vô số huy chương Ikuta Erika là hai tân sinh viên được tất cả mọi người trong hội học sinh biết đến, ai muốn đụng tới hai người trước hết đều phải hỏi qua hội trưởng hội học sinh.
Các cô trở thành bạn bè, trở thành một thành viên trong nhóm bạn mà trước đây Fukagawa vẫn ao ước, cùng gặp nhau, cùng trò chuyện, cùng trải qua những chuyện thú vị, đàn guitar, thậm chí là đi dã ngoại….
Cho nên, cô không hối hận vì đã thích Nanami, cũng không cho phép bản thân hối hận.
Tình yêu đẹp, không nhất định phải được đáp lại, bởi vì cô ấy đã khiến cô cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa…đây cũng xem như một minh chứng cho tình yêu.
Vết thương lòng rất đau, không có biện pháp gì để quên nó đi ngay lập tức cả, thế nhưng…
Sẽ có một ngày, trong lòng sẽ không còn đau nữa.
Nhìn Nanami đang ngủ ở bên cạnh, len lén cầm lấy tay cô ấy…
Mình thích cậu, Nanami.
----------oOo----------
0 nhận xét :
Post a Comment