Cô nhớ hôm qua rõ ràng là họp nhóm, do Ikoma và Ikuta hiếu thắng, sau đó biến thành cuộc so tài tửu lượng, mà cô cùng Yumi thì dưới tình huống kì diệu nào đó mà bị ép uống vài ly, sau đó thì..cô chả nhớ gì nữa.
Tệ thật…
Xoa xoa hai mắt nhìn lên trần nhà, tuy rằng đã tỉnh táo nhưng thân thể rã rời khiến Nanami không muốn động đậy, cả người như tỉnh như say, kéo lại mền đang đắp trên người, ngay khi cô cảm thấy hai mí mắt bắt đầu nặng trĩu thì…
“Xoạch!” trong lúc mơ hồ Nanami nghe được tiếng mở cửa.
Vốn cho rằng người vừa vào là Maiyan hoặc Maimai, cho nên Nanami cũng không muốn nhúc nhích làm gì, thầm nghĩ cứ ngủ tiếp sướng hơn, ai mà ngờ là…
“Nanamin!!” tai bỗng nghe được tiếng của Ikoma, tiếp theo cô bỗng cảm thấy một vật nặng đè lên người mình.
“Đau quá…” cau mày mở mắt ra nhìn, người vừa nhào lên trên người cô là Ikoma-chan, “Đứng lên đi…”, vì Ikoma đè lên người Nanami mà cô tỉnh ngủ hẳn.
“Đầu em đau quá…Nanamin..” Ikoma dang hai tay hai chân ra nằm đè lên người Nanami, giọng nói cũng có cảm giác không thoải mái “Tìm không thấy Naachan đâu hết….”
“Cũng không thấy Reika, mấy người bọn họ đi đâu hết rồi nhỉ?” vừa mới ngồi lên thì Nanami đã nghe Yumi nói.
“Ikuta đâu?” theo lý thuyết thì khi đã có mặt Ikoma và Yumi thì thế nào cũng xuất hiện Ikuta, nhưng chờ một lúc vẫn không nghe thấy tiếng khiến cô có chút nghi hoặc hỏi.
Nanami không muốn một lát nữa lại lặp lại cái màn cô bị xem như cái nệm thịt để người khác nhảy lên nằm…
“Hình như là uống say cộng với bị ngộ độc thức ăn nhẹ…” Yumi ngồi xuống thảm tatami, cười khổ trả lời cô.
“Ngộ độc thức ăn?” uống say thì Nanami có thể hiểu được, nhưng ngộ độc thức ăn thì rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
“Hình như tối hôm qua sau khi uống say bị Sayurin đút cho ăn cái gì đó kỳ quái lắm.” Nghe Yumi nói xong, Nanami bỗng cảm thấy có chút thương cảm với Ikuta, “Vừa rồi có đi xem cậu ấy, cậu ấy nói ngủ thêm một chút là không sao nữa.”
“Mấy chuyện sau khi bị say em một chút cũng không nhớ nữa…” Ikoma vẫn đang nằm trên thảm tatami, vẻ mặt đau khổ nói “Lúc rời khỏi giường, cả người đều rất đau nhức, đầu cũng rất đau…”
“Chị cũng vậy…” nhìn Ikoma đang nằm trước mặt, lại nhìn sang Yumi đang ngồi ở bên cạnh, Nanami đồng cảm gật đầu.
Trong đầu Nanami hoàn toàn không có một chút ấn tượng gì đối với những chuyện xảy ra vào hôm qua sau khi uống say.
“Bây giờ nên đi đâu?” Đứng ở hành lang, Ikoma đi theo đằng sau Nanami và Yumi lên tiếng hỏi.
“Tắm.” Ngửi thấy trên người vẫn nồng nặc mùi rượu, Nanami trả lời ngay lập tức không chút suy nghĩ.
“Nhưng bây giờ đã quá trưa rồi còn gì…” xiêu xiêu vẹo vẹo đi theo sau Nanami và Yumi, Ikoma ngạc nhiên hỏi.
“Trên người chúng ta bây giờ toàn là mùi rượu.” Yumi dừng lại quay sang nói với Ikoma “Trên người Ikoma-chan cũng toàn mùi rượu không à! Em không sợ Naachan vì hình dạng của em bây giờ mà ghét em sao?”
“Naachan sẽ không vì vậy mà ghét bỏ em đâu!” Nghe Yumi nói, Ikoma đáp lại một cách mạnh miệng nhưng thái độ lại có vẻ do dự “Nhưng mà…thôi em cũng đi tắm là được chứ gì.” Cuối cùng vẫn quyết định cùng các cô đi tắm rửa.
Sau khi hạ quyết tâm, ba người mang theo hơi thở toàn mùi rượu tiến về phía hồ nước nóng, trước tiên tắm rửa sơ ở phòng tắm nước lạnh, sau đó Ikoma đi trước chạy về phía hồ nước nóng.
“Cái này cái này..” sau khi ngâm mình trong nước nóng, Ikoma vẫy tay với Nanami và Yumi “Trên bảng giới thiệu có nói suối nước nóng ở đây rất tốt cho khớp xương!”
“A~ cảm giác thật thoải mái!” Sau khi ngâm mình vào hồ nước, Yumi thả lỏng toàn thân ra.
“Lần sau không thể lại uống rượu nữa…” Ngâm mình ở bên cạnh Yumi, cảm nhận cơ thể mình thoái mái hơn một chút, Nanami không nhịn được nói.
“Đúng vậy…” Nhắm hai mắt, Yumi cũng đồng cảm đáp lại.
Hồ nước nóng nhiệt độ vừa phải, yên tĩnh đến mức nghe cả tiếng nước chảy, không gian buổi sáng ở đây thật yên bình, cho đến khi…
“Nơi này thật sự rất đẹp!” Sau khi có tiếng mở cửa, mấy người các cô nghe được giọng nói quen thuộc “Hái được nhiều rau cỏ tươi trên núi như vậy, mình có chút chờ mong buổi ăn tối nay rồi”, Reika nói với giọng hưng phấn.
“Thật không ngờ Mai lại bắt được cá đó!” Sau đó, lại nghe được tiếng của Maimai.
“Lúc đầu có hơi sợ, nhưng sau đó liền quen rồi.” Mai cũng đi vào và nói “Ủa? Sao không thấy Naachan với Sayurin nhỉ?”
“Naachan hình như muốn đi xem Ikoma và Ikuta một chút, Sayurin nói là về phòng lấy đồ, chút nữa là tới liền.” Reika trả lời.
“Vậy à?” Mai đáp lại, sau đó mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân ủa mấy người kia đi vào khu hồ nước nóng.
Bởi vì ba người các cô ngâm mình trong cái bể nước nóng được ngăn cách bởi bức tường bằng tre nên mấy người kia không phát hiện ra, mà khi nghe thấy mấy cô nàng kia bước vào bể nước nóng, ba người các cô cũng ăn ý mà giữ yên lặng, tuy rằng không biết vì lý do gì…
Bởi vì vừa làm một hành động ăn ý nhau đến lạ thường, Nanami quay sang nhìn Yumi và Ikoma, lúc này hai người đó cũng đang nhìn cô tương tự.
Ư…
“Bộ ngực của Mai cũng trắng quá nha!!” Khi ba người các cô đang trao đổi ánh mắt với nhau, bên tai bỗng nghe được tiếng cười của Reika.
(Ta muốn xem *xịt máu*)
“Của Maimai thì sờ vào mềm mại quá!” Sau đó là tiếng Mai tán thưởng Maimai, cuối cùng bọn họ đang nói đến cái gì thế? (Có ai biết không?)
Nghe được tiếng cười đùa của mấy cô nàng kia, Ikoma lén lút tiến về phía bức vách bằng tre ngăn cách hai bên, nhìn xuyên qua khe hở giữa những cây trúc, vừa nhìn vừa đưa tay vẫy gọi hai tên đồng bọn.
“Sao chúng ta phải nhìn lén chứ? Chúng ta cũng là con gái mà, nhìn lén kiểu này biến thái quá!!” Nanami nén nhỏ giọng hỏi.
“Mình cũng không biết.” Yumi nhún vai trả lời.
Mặc dù là vậy, nhưng khi nghe cuộc trò chuyện mờ ám của mấy người ở bên kia vách ngăn, Nanami và Yumi cầm lòng không nổi cũng tiến về phía Ikoma rồi cùng nhau nhìn lén sang.
“Cảm giác của Mai cũng rất tốt đó~” Fukugawa đưa tay lên ngực Mai nhéo nhéo mấy cái rồi tán thưởng.
“Mình cũng muốn được lớn lên~” Reika ở bên cạnh nhìn, rồi đưa đưa tay lên sờ sờ với vẻ mặt hâm mộ.
“Dù là nói vậy, nhưng mà…” Mai nở một cười bí hiểm, tiến tới trước mặt Reika “Trên người Reika có dấu vết! Đừng nói đêm qua làm những chuyện con nít không được thấy nhé??!”
“Là do Yumi mà…” Nghe Mai nói, Reika mặt đỏ bừng, theo phản xạ hai tay che lên ngực.
Nghe lời nói của các cô ấy, hơn nữa trùng hợp trên ngực và xương quai xanh của Reika đúng là có dấu môi, Nanami quay đầu sang nhìn Yumi ở bên cạnh.
“Mình không nhớ ra…” Chú ý tới ánh mắt của cô, Yumi chột dạ cười rồi vội vàng khoát tay “Ngay cả một chút ấn tượng cũng không có.”
“Quả nhiên thân thể của người lớn cũng khác hẳn ~” ngâm mình dưới nước nhưng sự chú ý hoàn toàn nằm ở phía bên kia bức vách, Ikoma cảm thán nói rồi nhìn về phía cô “Ừ..Nanami vẫn chưa có lớn lên.” Ánh mắt quét qua thân trên của cô, Ikoma thốt lên lời cay đắng.
“Em…” bị chê một cách không thương tiếc, Nanami đi về phía Ikoma tính trả thù, lúc này…
“Ba người các cậu làm gì như mấy tên biến thái ở chỗ này nhìn lén thế hả?” Sau lưng các cô vang lên tiếng nói của một người khác.
! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Nghe được tiếng nói, cả ba giật thót người lên, sau đó mới chầm chậm quay người lại nhìn.
Không biết từ lúc nào, Sayuri đã đứng ở đằng sau, trên người quấn khăn tắm màu trắng, vẻ mặt không hiểu nhìn các cô.
“Làm…làm gì có!!” Cả ba người phản ứng rất nhanh cùng lúc quay người lại ngâm mình xuống nước, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, Ikoma nhỏ giọng hỏi Nanami và Yumi “Rõ ràng cửa vào ở bên kia, chị ấy vào từ hồi nào thế?”
“Không biết…” cả hai người đều lắc đầu, đại khái là do vừa rồi nhìn lén đã quá mức tập trung….
“Mấy cậu khả nghi quá!” Sayuri dùng ánh mắt nghi ngờ quét tới quét lui trên người các cô. (Nhìn công khai luôn *xịt máu*)
“Xảy ra chuyện gì?” bởi vì tiếng của Sayuri hơi lớn, các cô gái ở bên kia cũng tò mò vòng qua vách ngăn đi tới hỏi.
“Ba cậu ấy vừa rồi giống như mấy tên biến thái rình lén ở bên này đó ~” Sayuri vừa nói vừa cởi áo khăn tắm ra, đi tới bên cạnh Ikoma “Muốn xem body của chụy thì cứ nói một tiếng là được mà ~” vừa nói vừa lấy tay vòng quay ôm cổ Ikoma.
“Tui mới không cần dòm cái body bèo nhèo của cái người kì quái như bà chị đó!” đối với động tác của Sayuri, Ikoma liều chết phản kháng.
“Reika…” Yumi yếu ớt đi về phía Reika nhận lỗi.
“Ngày hôm qua Yumi rất quá đáng đó!” Reika bất mãn nói với Yumi.
“Ơ?!! Nhưng mà mình…” Nghe Reika chất vất, Yumi vội vàng tiếng lại giải thích.
Mà Nanami ở bên này…
Nhìn hai Fukugawa và Mai vừa đi đến bên cạnh cô vừa ngâm mình vừa trò chuyện, do cả hai đều vấn tóc lên cao nên đều lộ ra cần cổ trắng trẻo, hơn nữa còn…
Ánh mắt Nanami không nhịn được lướt xuống khu vực bên dưới cái cổ trắng ngần kia.
“Ánh mắt của Nanami nhìn đi đâu thế?” Bỗng cô nghe thấy tiếng nói của Mai, Nanami vội vàng ngẩng đầu lên nhìn “Ánh mắt mờ ám quá nha!”
“Không có.” Cười có chút chột dạ, Nanami vội vàng khoát tay chối.
“Nanami dê quá.” Fukugawa ở bên cạnh cười phụ họa.
“Không có đâu…” nhìn hai cô nàng một tung một hứng trước mặt, Nanami cảm thấy có chút khổ sở.
Sao lại như vậy? Ngày hôm nay sao Maiyan và Maimai lại cùng nhau phối hợp trêu đùa cô vậy?
…
Mấy người các cô ngâm mình trò chuyện một lúc rồi cùng nhau đi ăn cơm.
“Vậy ra ngày hôm nay mấy cậu đi hái rau bắt cá sao?” Nghe Mai kể lại sự tình lúc ba người các cô còn đang say giấc nồng, Nanami cảm thấy có chút kinh ngạc.
“Đúng vậy! Trên núi quang cảnh rất đẹp, không khí cũng rất tốt.” Sayuri gật đầu trả lời “Không giống mấy người các cậu đêm qua uống say đến không biết gì, sau đó còn ngủ say như chết đến chiều hôm sau mới tỉnh.”
“Hix~ Ai mà nghĩ sẽ tới mức đó chứ.” Ikuta, người được cho là nạn nhân của một vụ đầu độc thức ăn, bất đắc dĩ trả lời Sayuri, tay thì không ngừng múc đầy chén cơm thứ ba.
“Nhưng mà chơi vui lắm ~” uống vào một ngụm canh, Nanami gật đầu đồng ý.
“Được rồi! Một chút nữa ăn uống xong thì tập hợp trong phòng của mình nha!” Rất nhanh Ikuta đã ăn hết cơm, sau đó nói với mọi người.
“Để làm gì?” Reika hình như đã tha thứ cho Yumi, lúc này quay sang hỏi.
“Mọi người đều quên hết rồi sao?” Ikuta bất mãn nhìn mọi người rồi nói “Đã nói trước là buổi tối ngày thứ hai có trò chơi tập thể mà! Hôm trước mọi người cũng đã tham gia rút thăm hết mà!”
Ơ?!! Hình như đúng là có chuyện đó thì phải?
----------oOo----------
0 nhận xét :
Post a Comment