(Hashimoto Nanami: "Không phải vừa rồi mình đã nhắc nhở rồi sao!!”)
Mở mắt ra, nhìn sang Maimai vừa tới bên cạnh mình dịu dàng hỏi, trên người mặc áo lụa trắng dạng lưới không tay phối hợp với áo khoác vàng nhạt, thân dưới là váy ngắn in hoa nhạt màu, chân mang giày cao gót xỏ ngón, vóc người mảnh mai phối hợp với với trang phục có chút thành thục khiến Maimai thoạt nhìn là một cô gái rất hấp dẫn ánh nhìn.
Rất có hương vị thành thục nữ tính…
Ngắm Maimai khiến Nanami xuất hiện suy nghĩ như thế, sau đó theo bản năng cúi đầu nhìn trang phục của mình.
Áo thun ngắn tay, quần short màu cà phê, trên đầu đội mũ NBA, chân mang đôi giày thể thao màu trắng lần trước đi mua với Mai.
Cô cảm thấy…so với Maimai thì bản thân cô có chút tùy tiện…
Thật ra ban đầu Nanami cũng nghĩ sẽ ăn mặc nữ tính một chút, như mặc váy dài hoặc mang giày cao gót này nọ, thế nhưng sáng sớm bị Ikoma ầm ĩ đề nghị (thật ra là bị dụ dỗ cùng mặc phong cách Tomboy gì đấy) Nanami cũng vô cùng tự nhiên lựa vài món trang phục mặc vào thấy thoải mái, tóc tai thì cũng không dùng bao nhiêu thời gian chuẩn bị liền trực tiếp đội nón cho gọn, tuy rằng tiện thì có tiện, nhưng có phải là hơi quá mức tùy tiện hay không?
“Nanamin, có chuyện gì à?” Bởi vì Nanami chăm chú suy nghĩ về trang phục của mình, hơn nữa cũng chưa trả lời câu hỏi của Maimai khiến cô lên tiếng nhắc nhở.
“Không…không có gì.” Nghe Maimai hỏi, Nanami liền khoát tay che giấu hành động suy nghĩ thất thần của mình “Chẳng qua cảm thấy hôm nay Maimai mặc rất đẹp, lại cảm thấy bản thân mình ăn mặc có chút tùy tiện quá.” Từ trên ghế đứng lên, nhìn Maimai một thân trang phục đẹp trước mắt, không biết sao Nanami có chút không tự nhiên.
“Không có đâu.” Maimai nghiêm túc lắc đầu nói “Nanami hôm nay nhìn rất đẹp trai…” nói xong còn làm ra vẻ mặt xấu hổ rất đáng yêu.
“Không có không có…” khoát khoát tay áo, Nanami cảm thấy trái tim giống như bị đánh trúng, cảm giác kì quái này rốt cuộc là…
Khi Nanami đang tự hỏi về cảm giác kì quái mà cô gặp phải thì đột nhiên…
“Nanami mặc theo phong cách tùy tiện mà~” Mai không biết từ khi nào đã đi tới bên cạnh Nanami, vừa nói bằng giọng chua chua vừa khoát tay lên cổ cô “Làm gì mà đẹp trai được chứ!”
“Mai, đau…” cảm thấy cánh tay Mai khoát lên cổ mình lén lút dùng lực siết lại, Nanami không nhịn được đau nên kêu lên.
“Cái áo khoác của Maimai màu sắc nhìn đẹp quá!” Lúc Mai thu tay lại, Nanami thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn Mai đang trò chuyện với Maimai về chủ đề trang phục “Cậu mua ở đâu vậy?”
Kì lạ? Sao Nanami cảm thấy mỗi lần cô trò chuyện với Maimai là Mai lại có chút tức giận nhỉ?
Ngay lúc cô xoay xoay cái cổ có chút đau nhức vừa tự hỏi về vấn đề này thì cách đó không xa Ikuta kết thúc cuộc nói chuyện với người quản lý nhà nghỉ liền trở về đại sảnh tới chỗ cả nhóm đang đứng.
“Hai người chung một phòng, mọi người lại rút thăm bắt cặp đi!” Ikuta lấy ra ống thẻ, bên trong có sẵn mấy cái thẻ vừa đúng số lượng với số người trong nhóm.
“Hả ~!!!” nghe Ikuta nói, mọi người không hẹn mà cùng lộ vẻ mặt kinh ngạc.
“Tự bắt cặp rồi có thể chọn phòng không?” Yumi nắm lấy tay Reika, lên tiếng hỏi Ikuta.
“Không được!” Ikuta lắc đầu kiên quyết nói “Để tăng tính đoàn kết của mọi người thì bạn chung phòng phải rút thăm mới được!”
“Hai người một phòng, vậy sẽ có một người dư ra đi?” nghiêng đầu suy nghĩ một chút, Maimai nói ra vấn đề.
“Yên tâm đi! Việc này mình dĩ nhiên là nghĩ đến rồi.” Ikuta cười trả lời “Sẽ có một nhóm 3 người chung một phòng, vậy thì sẽ không có người dư ra.”
“Em phản đối!” Lúc này, Ikoma giơ tay lên lớn tiếng nói “Em muốn chung phòng với Naachan.”
“Phản đối vô hiệu.” Ikuta vô cùng lạnh lùng bác bỏ lời phản đối của Ikoma “Vậy! Mọi người tới rút thăm đi!” rồi lắc lắc ống thẻ đưa tới trước mặt mọi người.
Nhìn mọi người có vẻ mặt “thôi rồi Lượm ơi”, từng người một lại rút thẻ, Nanami thật ra lại không cảm thấy gấp gáp gì chờ mọi người rút xong mới tiến tới rút, dù sao chung phòng với ai cô cũng không có ý kiến gì…À nhầm…miễn không cùng phòng với Sayuri hay Ikuta là được, cô không muốn cả đêm bị Ikuta lôi kéo hát hò mấy bài hát bị biến điệu hay phải ngăn cản Ikoma chạy tới chơi đêm với Sayuri.
“Số một! Ai trúng số một?” Khi mọi người đều đã rút xong thẻ, chợt nghe Ikoma lên tiếng hỏi “A! Tiêu rồi! Không ngờ chung phòng với Sayurin!” sau khi mọi người xác nhận số thẻ của mình thì nghe Ikoma kêu lên thảm thiết.
“Tốt quá! Cùng phòng với Ikomachan!” ngược lại với Ikoma, Sayuri lại cười rất sung sướng “Sayuringo Punch!!” vừa nói vừa xài tuyệt chiêu “Táo đấm” =)).
“Đau quá…” vốn dùng để cổ vũ người khác, thế nhưng lúc này ăn đấm của Táo thì Ikoma cảm thấy không còn sức lực đâu nữa.
“Mình chung phòng với Reika.” Nhìn số thẻ của mình, Nanase vừa ăn ủi Ikoma vừa nói.
“Mình là Ikuta.” Yumi nhìn Reika ở bên cạnh đang có vẻ mặt bất đắc dĩ, liền cười khổ nói.
“Vậy…vậy thì còn lại Nanami, Mai với Maimai chung phòng nhỉ?” căn cứ theo kết quả rút thăm của mọi người, Ikuta nhìn 3 người Nanami, Mai và Maimai xác nhận “OK! Vậy cứ quyết định như thế đi.”
“Em muốn phản đối!” Ikoma không tình nguyên hô lên.
“Phản-đối-vô-hiệu.” Ikuta trừng mắt nhìn Ikoma, chậm rãi phán quyết.
“…” rơi vào đường cùng, Ikoma liền chạy tới hỏi Reika “Reika, em có thể đổi phòng với chị không?”
“Cấm lén lút đổi phòng!” Chú ý tới hành vi của Ikoma, Ikuta lớn tiếng ngăn lại, đồng thời khiến Yumi cũng vừa định học theo Ikoma phải dừng lại.
“Em phản đối !!!” Nghe Ikuta ngăn chặn, Ikoma một lần nữa la lên.
“Ý kiến lên phường!” Lại một lần nữa, Ikuta trừng mắt bác bỏ ý kiến của Ikoma đồng thời cũng nhắc nhở những người khác.
Khi đã phân phối xong phòng ngủ đồng thời an ủi mấy thành viên không được ở chung phòng với người mình thích mà bị suy sụp tinh thần, Ikuta thu hồi ống thẻ rồi tiếp tục thông báo…
“Bây giờ chúng ta sẽ chia ra làm hai tổ, tuy rằng chúng ta có bể tắm nước nóng riêng không cùng cần người khác chen chúc, nhưng…” Ikuta hơi ngưng lại, vẻ mặt có chút không đoán được “Chúng ta vẫn cần tiết kiệm một chút để dành cho việc tuyên truyền cho Nogizaka BAND! Cho nên…chúng ta sẽ chia làm hai tổ: tổ nấu cơm và tổ quét dọn.”
“…..” hôm nay nhiều lần bị làm cho kinh ngạc, mọi người đã chuyển sang im lặng tiếp nhận thông báo của Ikuta.
“Chờ chút!” Nghe Ikuta nói, Nanami không nhịn được giơ tay phát biểu “Chúng ta đi dã ngoại không phải để thư giãn sao?” thấy Ikuta gật đầu đồng ý “Tự nấu cơm thì coi như xong đi, nhưng dọn dẹp bể tắm thì…” nghe sao cũng không giống đi dã ngoại mà giống đi làm công hơn.
“Chỉ ngày đầu tiên thôi…hơn nữa có thể tiết kiệm một chút tài chính cho Nogizaka BAND, dù sao số tiền bị tổn thất cũng là do Nanami mà ra…” Ikuta vừa nói vừa làm vẻ mặt tiếc hận liếc sang nhìn Mai ở bên cạnh “Nói chung! Đây hết thảy đều là vì Nogizaka BAND!!” sau đó Ikuta rất nhanh thay đổi vẻ mặt, giơ nắm tay lên nhìn lên trần nhà, vẻ mặt tràn đầy nhiệt huyết.
“…” hoàn toàn không hiểu được, Nanami quay đầu về phía Yumi ở phía sau “Cậu hiểu gì không?”, Yumi lại bó tay lắc đầu trả lời.
Nanami lại nhìn sang Ikoma thì cũng nhận được đáp án giống vậy.
“Tóm lại chính là như thế, vậy mình và Sayuri trước tiên sẽ vào tổ nấu cơm rồi.” Ikuta vô cùng cường thế quyết định “Còn lại các thành viên khác của Nogizaka BAND sẽ vào tổ quét dọn bể tắm.”
“Hả?!!” Nanami, Yumi và Ikoma trong tình huống không nói được câu nào đã bị phân công luôn.
Kết quả.
Tổ nấu cơm: Mai, Reika, Fukagawa, Nanase, Ikuta, Sayuri.
Tổ dọn bể: Nanami, Yumi, Ikoma.
“Khoan đã! Mình nghĩ phân công không công bằng.” Yumi dẫn đầu tổ dọn bể lên tiếng phản đối.
“Mình tin tưởng dưới sự chỉ đạo anh minh của Yumi thì mọi người sẽ làm tốt.” Ikuta vẻ mặt trịnh trọng vỗ vỗ vai Yumi.
“Nhưng mà mình nhớ kỹ năng nấu nướng của Sayuri và Ikuta hình như…” Nanami như nhớ lại ký ức thảm thương nào đó, tay chỉ vào Sayuri tố cáo “Hồi học cấp 3 có lần mình ăn đồ do cậu nấu hình như bị đổ bệnh nặng luôn…” lần đó không thăng luôn là đã quá may mắn rồi….
“Yên tâm, kỹ năng nấu nướng quả mình tiến bộ nhiều rồi, Nanami tối nay nên ăn nhiều một chút.” Sayuri vô cùng tự tin nói.
Sau đó, trong tình trạng không nói được gì, Nanami, Yumi và cả Ikoma phải thay đổi sang bộ đồ thể thao, xắn ống quần lên rồi cầm cây lau nhà bắt đầu cọ rửa bể tắm vắng vẻ không một bóng người.
“Cẩn thận một chút! Loại gạch lót sàn này rất trơn đó.” Nanami đi chà chà bản chân trần lên sàn nhà rồi quay sang nhắc nhở hai người còn lại.
Thế nhưng nhắc nhở thì có nhắc nhở, nhưng cô vừa nhắc nhở không bao lâu thì…
Vác trên vai cây lau nhà, Yumi bước vào bể tắm một cách phóng túng, vừa định bắt đầu công việc lau dọn thì lập tức trượt chân “Aa!” một tiếng thì dáng dấp đẹp mã đó biến mất khỏi tầm mắt.
“Cẩn thận!” Nanami vội vàng đưa tay kéo Yumi vừa trượt chân trước mặt cô “Vừa rồi không phải đã nhắc cậu là sàn trơn lắm sao?” loại gạch lót sàn thoạt nhìn hơi gồ ghề này thật ra lại khá trơn, thật có chút nguy hiểm…
“Vừa sơ ý một chút…” được Nanami kéo đứng dậy, Yumi ngượng ngùng cười nói.
Ngay sau khi hai người nhắc nhở nhau cẩn thận rồi tiếp tục lau dọn…
“Ha ha ha ha!!” Ikoma trong tay cầm bàn chải, đi chân không từ bên ngoài chạy vào, đương nhiên là sau đó…”A~~! Má ơi !!!” sau đó liền chụp ếch ngay trước mặt Nanami và Yumi.
“Ikomachan!!” Mà người vốn trong tổ nấu ăn là Sayuri không hiểu sao cũng mặc đồ thể thao đi theo Ikoma, vừa bước vào thì… “A~~!!” cũng đi theo Ikoma trượt qua trước mặt hai người.
“Ai~ quả nhiên nấu ăn chưa đủ thành thạo rooif~” sau đó, cũng một thân đồ thể thao, vẻ mặt nghiền ngẫm, Ikuta cũng bước vào “Aaaa~~” cũng nối bước hai người trước.
“Yumichan!!” Cuối cùng là Reika vẻ mặt hưng phấn bước vào, dĩ nhiên là “Aaaaa” gia nhập đôi ngũ lau nhà bằng mông.
Nhìn thấy cả bọn nối đuôi nhau trượt băng nghệ thuật tiếp đất bằng mông, Nanami cảm thấy có chút bó tay.
“Sao trơn quá vậy!!” bốn người vừa ngã lăn ra sàn lồm cồm bò dậy, không hẹn mà cùng tức giận hô lên.
Không phải vừa rồi mình đã nhắc nhở rồi sao!!
----------oOo----------
0 nhận xét :
Post a Comment