“Nấu ăn quả nhiên vẫn có chút khó khăn…” Ikuta vẻ mặt bất đắc dĩ “Cho bọn này dứt khoát chạy qua phụ bên này.”
“Có chút gò bó ~” Sayuri cũng gật đầu phụ họa “Cho nên tới đây phụ giúp mấy cậu một chút.”
“Nhà bếp vẫn còn nguyên chứ?” Nhớ lại hồi học cấp 3 từng chứng kiến Sayuri nấu ăn, Nanami không nhịn được quay sang hỏi Reika.
“Vẫn còn vẫn còn.” Reika đang đứng bên cạnh Yumi nghe cô hỏi thì làm động tác OK “Chỉ là xuất hiện vài thứ không xác định…”
“Nhà ngươi là do giới ẩm thực đen phái tới đúng không?” Ikoma đem bàn chải xem thành kiếm, giơ lên hướng về phía Sayuri hỏi tội.
(Giới ẩm thực đen là tổ chức gồm những đầu bếp chuyên dùng món ăn để hại người trong bộ truyện có chủ đề nấu ăn từng được xuất bản ở VN với tên “Tiểu đầu bếp cung đình”)
Quyết định không thèm quan tâm tới Ikoma và Sayuri tự nhiên lại lao vào nhau đùa giỡn, những người còn lại tiếp tục công việc quét dọn bể nước nóng đang nghi ngút khói.
“Này! Này! Tối nay chúng ta mở hội nghị bí mật của Nogizaka BAND đó nha!” chà rửa sàn nhà, Ikuta nói với cả đám “Tới phòng của bọn này họp.” vừa nói vừa để tay lên vai của Yumi.
“Mấy cậu muốn họp?” Mọi người đều rất thân với nhau nên Reika không để ý tới động tác của Ikuta “Bọn này có thể tham gia không?”
“Không được!” Ikuta kiên quyết lắc đầu cự tuyệt “Đây là cuộc họp bí mật của các thành viên band nhạc.”
“Hứ ~ thấy ghét!” Reika bất mãn nhìn về phía Yumi, mà Yumi chỉ có thể cười khổ “Bọn mình không phải cũng là thành viên Nogizaka BAND sao?” biết có nhờ cậy Yumi cũng vô dụng, Reika chỉ có thể dời ánh mắt về phía Ikuta...
“Đã nói là họp bí mật giữa các thành viên với nhau.” Ikuta vẫn kiên quyết lắc đầu “Chỉ có thành viên của band nhạc tham gia, cấm mang theo vợ con.”
Ở một bên, Nanami cúi đầu cặm cụi lau sàn, yên lặng nghe mọi người nói chuyện, thật ra đối với cô mà nói, quyết định thế nào đều không có vấn đề, chỉ cần không phát sinh tình huống tệ hại nào đó thì Nanami không có ý kiến gì.
Đúng, chỉ cần không có việc gì bất ngờ xảy ra…
“Sayuri mà dám tới nghe lén cuộc họp thì coi chừng tôi đét cho cái mông to ra đó nha!!” (To sẵn) Ikoma cầm bàn chải đứng cách Sayuri một khoảng cách an toàn rồi hô lên.
“Ikoma-chan!!!” Nghe thế, Sayuri lập tức phi qua chỗ Ikoma “Sayuringo Punch!! Đỡ này!!”
“Mau dừng tay!!” Ikoma vội vàng giơ bàn chải lên phòng thủ, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm Sayuri.
Hai người giằng co một lúc, Ikoma cằm bàn chải chạy đi, Sayuri cũng lập tức đuổi theo.
Thật ra nếu nhìn vào thì đó là hình ảnh nhóm bạn đùa giỡn với nhau rất vui vẻ, nhưng mà…vừa rồi Nanami đã nhắc nhở mọi người cẩn thận sàn trơn…
“A a a a a!!!” Nanami nghe tiếng kêu hoảng sợ của Ikoma từ phía sau, cô cảm giác được Ikoma đang chạy thì vội vàng dừng lại ngay sát sau lưng chỉ thiếu một chút nữa là đụng phải cô “May quá..”, khi cô quay lại nhìn thì thấy Ikoma đang thở phào nhẹ nhõm.
“Daaaa!!” ngay lúc đó, vốn đang đuổi theo sau lưng Ikoma, Sayuri lại thắng không kịp nên vô cùng “nhẹ nhàng” ủi thẳng vào Ikoma vừa đứng lại.
Mà vốn Ikoma vừa dừng chân đứng sát sau lưng Nanami bởi vì Sayuri ủi vào, kết quả là đụng dây chuyền, Nanami hầu như không hề đề phòng đã bị húc bay ra ngoài…
“Oaaa!!” đầu óc trống rỗng, Nanami chỉ cảm thấy cả người chìm trong bể nước nóng.
“Ào!!” đợi đến khi Nanami định thần lại thì cô đã nằm trong bể nước nóng rồi…
“Mấy đứa thật là…” bất đắc dĩ bước ra khỏi bể tắm, nhìn toàn thân trên dưới đã ướt sũng, Nanami nhìn về phía hai tên gây họa kia.
“Là..là tại Sayuri!!” cười rất chột dạ, Ikoma chỉ tay về phía Sayuri.
“Là do Ikoma-chan…” Sayuri cũng chột dạ chỉ chỉ Ikoma “Nói chung là tại chỗ này trơn quá!”
“Đúng đúng!” Nghe Sayuri nói thế, Ikoma cũng gật gật đầu hùa theo.
“Đúng vậy!” hai cười nhìn nhau cười.
Đúng cái đầu ấy! Không phải cô đã nhắc đi nhắc lại là chỗ này rất trơn sao!!!
Bất đắc dĩ trở về phòng thay bộ đồ ướt mem ra, Nanami nghĩ lại một chút, bây giờ số người ở bể tắm đã nhiều hơn bên phòng bếp, hơn nữa có thêm mấy tên ồn ào náo nhiệt kia, cô có ở lại đó cũng không làm gì được, hay là đem tổ đó giao cho Yumi quản lý đi! Quyết định như thế xong, Nanami đi về phía phòng bếp.
Vừa bước tới cửa phòng bếp đặc biệt mà nhà nghỉ dành riêng cho cả nhóm, Nanami đầu tiên nhìn thấy Maimai đeo tạp dề, tóc được quấn gọn lên, tay đang thuần thục thái rau, Nanase cũng mặc tạp dề đang ở kế bên đánh trứng, ở bên trong cùng là Mai, mái tóc dài quấn cao lên để lộ cần cổ trắng nõn, đang rửa rau củ.
“Cần mình phụ một tay không?” nhìn quanh một chút, Nanami bước vào hỏi.
“Nanami?” ba người trong bếp đều bất ngờ ngẩng đầu lên nhìn khi nghe tiếng của cô, Nanase lên tiếng hỏi “Sao chạy qua bên này rồi? Bên bể tắm vẫn ổn chứ?”
“Vẫn ổn.” nhớ tới mấy người bên bể tắm Nanami không nhịn được thở dài, ánh mắt vô tình liếc tới mấy thứ đen đen trên bàn bếp “Vẫn hỗn loạn như bình thường.”
“Nanami muốn giúp thì trước tiên mang tạp dề vào đã!” Maimai cầm một cái tạp dề đưa tới cho Nanami.
“Cám ơn, Maimai mang tạp dề nhìn giống vợ hiền đảm đang quá!” Nanami vừa cười vừa nhận lấy tạp dề Maimai đưa rồi mang vào.
Quả thật cái bảng xếp hạng cái gì mà người đáng chọn làm gấu ngoan/vợ hiền gì đó, Maimai đứng hạng nhất không phải là không có lý do, lần sau phải theo dõi mấy cái bảng xếp hạng kia một chút, hình như có độ tin cậy rất cao.
“Để mình giúp cậu!” Maimai nở một nụ cười nhẹ rất dịu dàng nói xong thì vòng ra phía sau giúp Nanami cột dây tạp dề.
“Cám ơn.” Trong lúc để Maimai hỗ trợ mang tạp dề vào, Nanami không nhịn được chỉ vào cái thứ đen đen kia rồi hỏi “Cái kia là gì vậy?”
“Cơm rang thập cẩm của Sayuri đó mà.” Đang nêm nếm đồ ăn trong nồi cách đó không xa, Mai dùng giọng lạnh nhạt trả lời cô.
"Thập cẩm…” nghe Mai nói, nhìn lại cái đĩa đang đựng một thứ sền sệt giống như bùn, Nanami đột nhiên cảm thấy may mắn khi Sayuri từ bỏ việc nấu ăn.
“Vừa may Nanami tới đây.” Đem nồi rau vừa chín tới đổ ra đĩa, Mai vừa cười vừa cầm muỗng đi về phía cô “Tới ăn thử món ăn Sayuri vừa làm đi!”
“Cái này…” thật là khủng khiếp!! Mai bây giờ thật đáng sợ.. “Mình thấy hay là chờ một chút hẳn ăn thử…” miệng cười như mếu, Nanami lắc đầu nói với Mai.
Tuy rằng bây giờ Mai đang cười rất tươi ấy, thế nhưng Nanami lại cảm thấy nụ cười của Mai ẩn chứa sự tức giận rất khủng khiếp, là loại tức giận mà “đụng vào là chết chắc”…
Dời ánh mắt đi, Nanami nhìn sang cách đĩa “cơm chiên” không xa…một đĩa khác cũng sền sệt nhưng có màu cà phê…
“…cái kia là…” có chút đánh trống lãng, Nanami chỉ tay về phía đĩa đồ ăn có chút lộn xộn, nguyên liệu nát bét cái to cái nhỏ, đại khái nhìn ra mấy khối trắng trắng trên nền sền sệt màu nâu nâu…
“Đó là đậu hũ ma bà do Ikuta làm.” Nanase vừa rửa rau vừa trả lời.
“Ma bà…” Đậu hủ??! Cái thứ thoạt nhìn giống đống bùn này là đậu hũ ma bà sao?
“Nanami muốn nếm thử món của Sayuri hay món của Ikuta?” Mai lại tiếp tục niềm nở hỏi cô.
“Ừ…khoan ăn tốt hơn.” Nanami lúng túng cười, ôi…Mai đáng sợ quá…“Mấy cậu ấy đã nỗ lực cho tác phẩm của mình, tốt hơn là nên để lại cho mọi người ăn chung…” Thuốc dạ dày, thuốc đau bụng, thuốc xổ…! Không biết có nhớ đem đủ thuốc chưa nhỉ?
Sau khi không ngừng từ chối đề nghị thử món ăn của Mai, Nanami lặng yên ở bên cạnh hỗ trợ tổ nấu ăn làm bữa tối.
“Nanami.” Mai sau khi làm xong sốt Mayone tự chế thì múc một muỗng nhỏ đưa tới bên miệng Nanami, mà cô cũng rất tự nhiên nếm thử.
“Ngon lắm.” Nanami cười đáp lại.
“Mùi vị như vậy là được rồi chứ?” Vừa hỏi Mai vừa trực tiếp nếm thử nước sốt còn lại trên muỗng.
“Ừ, ăn ngon lắm.” gật đầu trả lời, đem rau dưa đã rửa sạch bỏ vào rổ trên bàn “Đồ ăn của Mai làm lúc nào cũng ngon.”
“Đây là đang dỗ ngọt mình à?” Nở nụ cười nhìn Nanami có chút hoài nghi, Mai lại hỏi “Bởi vì vừa rồi mình đánh cậu một cái nên giờ cậu dỗ ngọt mình à?”
“Làm gì có ~” Nanami vỗ vỗ nhẹ lên đầu Mai, vẻ mặt bất đắc dĩ trả lời “Đồ ăn do Mai làm thật sự rất ngon mà.”
Ở chung với nhau một thời gian dài, cho nên cả hai người ở hình thành sự ăn ý với nhau.
Đến giờ cơm, cũng vẫn lộn xộn như trước…
“Cay quá! Cái này là vũ khí sinh học!!” Bị Sayuri ép ăn thử món “cơm chiên hầm bà lằng”, Ikoma vẻ mặt như muốn ói hô lên “Nhà ngươi đúng thật là người của giới ẩm thực đen rồi!!”
“Sao món này lỏng hơn lúc nãy thế?” cúi đầu nhìn món từng-là-đậu-hũ-ma-bà giờ sắp-thành-món-canh ở trước mặt, Nanami ngạc nhiên hỏi.
“Là do mình muốn đem món này hâm lại một chút, thế nhưng…” Ikuta vẻ mặt khổ sở nói.
“Chờ đã! Mình nhớ trong bếp làm gì có lò vi-ba…” trong ấn tượng, hình như trong bếp làm gì có thứ gì như lò nướng hay lò vi-ba chứ? Nếu vậy thì…
“À, Ikuta nhầm máy rửa chén thành lò nướng ấy mà…” Nanase ở bên cạnh nhẹ nhàng tiết lộ.
…
Sau khi bữa cơm loạn xà ngầu chấm dứt, thừa dịp cả bọn kéo nhau đi ngâm nước nóng, Ikuta lén gọi Nanami, Yumi và Ikoma lại....
----------oOo----------
0 nhận xét :
Post a Comment