Mấy cô nàng kia, khi nghe Mai thốt lên tên Nanami thì đều “A!” lên một tiếng rồi đồng loạt nhìn lên sân khấu.
“Mình biết mà!” Sayuri ở bên cạnh lập tức la lên “Trách sao giọng nói hồi nãy và giọng ca bây giờ đều rất quen tai, rõ ràng là của Ikuta mà!!”
“Vậy thì tay trống kia là Ikoma rồi?!” tiếp theo không khó đoán ra, Nanase kinh ngạc nhìn lên tay trống đang nhiệt tình đập nhịp.
“Mình cũng cảm thấy người chơi đàn Bass rất giống Yumi!” Reika vẻ mặt “thì ra là thế”, chỉ vào tay bass đang liên tục bắn ánh mắt sáng ngời đến khán giả.
“Làm gì vậy chứ! Muốn biểu diễn thì phải nói chứ, vậy mà dám không nói câu nào, còn nói dối là đi luyện tập để lén tới biểu diễn nữa chứ!” Sayuri bất mãn nhìn lên sân khấu, vừa nói vừa cầm ly nước lên uống một ngụm cho hạ hỏa.
“Thật quá đáng…” Nghe Sayuri nói, Reika cũng đồng tình nói theo.
“Có thể là do Ikomachan…” hơi suy nghĩ một chút, Mai chợt nhận ra Ikoma hình như đâu có được phép vào nơi này, hơn nữa bây giờ cũng đã khuya lắm rồi “Cho dù là tới biểu diễn thì Ikoma vẫn chưa đủ tuổi để có thể vào đây mà…”
“Hình như đúng vậy…” Nghe Mai nói, Nanase cũng gật đầu đồng ý.
“Tuy rằng chuyện phạm pháp thì càng ít người biết càng đỡ nguy hiểm…” Reika bắt đầu cảm thấy có lý “Nhưng mà mấy cậu ấy cũng mạo hiểm quá đi!”
“Sau này sẽ hỏi tội mấy cậu ấy sau, làm vậy vẫn có chút coi thường chúng ta mà.” Nghe Sayuri nói, các cô đều có chung quyết định, tạm thời trước tiên cứ thưởng thức buổi biểu diễn này đã, sau đó mới hỏi tội hội “con trai” vì dám gạt các cô lén đi biểu diễn.
Không thể không nói, buổi biểu diễn của nhóm rất đặc sắc, kĩ năng ca hát vô cùng tốt của Ikuta khiến cho nhiều người vốn chỉ đến uống chút rượu nói chút chuyện với bạn bè cũng ngừng lại mà lắng nghe các cô biểu diễn, hơn nữa ca khúc mà các cô đang biểu diễn cũng rất thích hợp, Ikoma và Yumi ở phía sau cũng thỉnh thoảng bè theo khiến cho khúc nhạc càng thêm sôi động, khi bài hát kết thúc, đa số khán giả đều vỗ tay hoan hô.
“Rất tuyệt vời!” vừa uống nước vừa thưởng thức biểu diễn, bên tai nghe tiếng vỗ tay của khán giả, Mai nhìn về phía mấy người bên cạnh.
“Nói sao nhỉ…nghe xong cảm thấy rất hưng phấn!” Vỗ tay theo mọi người, Sayuri gật gật đầu trả lời.
Ánh mắt Mai nhìn về phía Nanami ở trên sân khấu, dù đang đeo chiếc mặt nạ kì dị che nửa mặt nhưng vẫn có thể nhìn thấy khóe miệng nhếch lên cho thấy cô ấy đang rất vui, đó là nụ cười tự tin mà mặt nạ không thể che đậy được, hình ảnh đó hấp dẫn sâu đậm ánh mắt của Mai.
Ở bên kia, bốn người lui về cánh gà kết thúc buổi biểu diễn đầu tiên.
“A! Hồi hộp muốn chết luôn!” Đi tới hậu trường, Yumi vỗ vỗ ngực nhìn cả nhóm nói.
“Tuy rằng hồi hộp nhưng cảm giác cực kỳ tuyệt vời!” Ikuta cười rất vui vẻ, nhưng lập tức chuyển giọng, ánh mắt sắc bén đảo qua ba người “Nói…vừa rồi có ai chơi sai nhịp không?!”
“Lần đầu tiên lên biểu diễn dĩ nhiên là bị hồi hộp mà ~” Ikoma chột dạ “Nhưng mà khán giả vẫn rất thích buổi diễn đó chứ!” sau đó vui vẻ giơ tay lên làm động tác “Muôn năm”.
“Vậy…được rồi!” thấy cũng không sai, Ikuta đành nhún nhún vai bỏ qua.
“Nanami cảm thấy thế nào?” Yumi đi tới bên cạnh, tiện tay đưa cho cô một chai đồ uống bằng thủy tinh.
“Rất thú vị!” đón lấy chai đồ uống của Yumi uống vào vài ngụm, hình như có gì đó không đúng lắm, ngước mắt xuống chai thủy tinh “A! Cái này là đồ uống có cồn mà! Không sao chứ?”
“Hả! Thật à? Vừa rồi mình thấy hai người kia đang uống…” nghe Nanami nói, Yumi cũng kinh ngạc.
!!!!!!!!
Yumi và cô không hẹn mà cùng xoay người tìm cái cậu nhóc vẫn còn vị thành niên kia.
“Tiêu rồi! Tiêu rồi! Tiêu rồi!” Cách đó không xa, Ikoma cầm trên tay cùng loại đồ uống với các cô vừa chạy tới vừa kêu gào.
“Sao em dám lén uống rượu hả Ikomachan?” Nhìn Ikoma đang chạy tới, Yumi như một ngưởi chị cả chất vấn.
“Cái đó không quan trọng!” Không hiểu sao Ikoma lại rất khẩn trương vung vung tay.
“Vị thành niên tới nơi này đã rất nguy hiểm rồi, không thể lại uống rượu được.” Nanami nghiêm túc nhắc nhở, một bên giật lấy chai đồ uống trên tay Ikoma.
“Ikomachan sao lại khẩn trương vậy? Có cảnh sát đến kiểm tra sao?” Hành động của Ikoma khiến mấy người kia chú ý, Ikuta tò mò tiến đến hỏi.
“Nghe em nói đã!” Ikoma vuốt ngực để ổn định lại hơi thở đang dồn dập “Vừa nãy em vòng ra chỗ khán giả chơi thì thấy mấy người Nanase và Sayuri đó!!!”
“Nanase và Sayuri?” Nghe Ikoma nói, Ikuta lộ vẻ nghi ngờ “Hai người bọn họ sao lại đến chỗ này?”
“Không chỉ có hai người đó!” Ikoma lo lắng nói “Còn có Reika và Mai nữa”
"Hả!!!” nghe Ikoma nói xong, Nanami và Yumi không hẹn mà cùng thốt lên kinh ngạc.
“Vì…vì sao mấy người bọn họ lại tới đây?” Nghe được tin hot, trải qua giây phút kinh hãi, Yumi bĩnh tĩnh lại hỏi.
“Không biết…” Ikoma vẻ mặt cũng bất lực lắc đầu.
“Có phải là nhìn lầm hay không?” Ikuta tĩnh táo trấn an mọi người “Trong quán rất tối mà.”
“Nói chung cứ ra xác nhận trước đã!” bán tín bán nghi, Nanami nghĩ tự mình ra xác thực lại cái đã, dù sao Ikoma vừa rồi còn uống rượu, có khi nhìn nhầm cũng không chừng.
Hạ quyết tâm xong mấy người các cô len lén chạy đến một góc quán nhìn về khu vực khán giả, quả nhiên nhìn thấy mấy người Mai, Nanase, Reika và Sayuri đang ngồi uống nước nói chuyện.
“Đúng là mấy cậu ấy rồi!” Ikuta kinh ngạc nói.
“Đã nói là bọn họ rồi mà!” Ikoma ra vẻ “dám không tin chị” sau đó lại chuyển giọng “Tiêu rồi! Vậy vừa rồi bọn họ đã xem buổi diễn của chúng ta rồi sao?!!”
“Chắc là…không thể nào…” Yumi nhìn Reika ở phía xa, nói với vẻ không chắc chắn lắm.
“Sợ gì chứ! Chúng ta có đeo mặt nạ mà!” Ikuta chỉ chỉ mặt nạ trên người để an ủi mọi người.
“Mình nghĩ mặt nạ này đối với mấy cậu ấy không có tác dụng gì cả…” bạn bè chơi thân với nhau, đâu thể chỉ dùng một cái mặt nạ thì không còn nhận ra nhau chứ…
Ngay khi các cô ở một bên lén nhìn bốn người kia, một bên bàn bạc về khả năng bị phát hiện và hậu quả sau đó thì…
“Chào! Có rãnh không? Bọn anh chú ý tới các em lâu rồi, các em là người mẫu tạp chí đúng không?” Một nam sinh trên người mặc đồ hiệu thoạt nhìn rất cao ráo, khỏe khoắn đi tới bên cạnh Reika hỏi.
(Nam sinh là học sinh nam, ở đây là mấy thằng học sinh nhà giàu đua đòi đi bar ấy mà)
“Ừ…” người đến đột ngột khiến Reika lúng túng quay sang nhìn mấy người bạn mình.
“Chào cậu!” Bởi vì thường xuất hiện trên tạp chí, mấy người các cô khi đi dạo phố cũng thỉnh thoảng gặp phải người nhận ra mình, nhận thấy ánh mắt cầu cứu của Reika, Sayuri liền lịch sự đáp lại đối phương.
“Anh đoán đúng rồi!” nghe xác nhận dự đoán của mình là chính xác, nam sinh đó phất tay ra hiệu cho bạn mình “Các em là lần đầu tiên đến đây sao?”
“Ừ…đúng vậy.” Reika có chút lúng túng trả lời, vốn tưởng lịch sự đáp lại một chút thì đối phương sẽ rời đi, không nghĩ tới thanh niên kia lại ngồi xuống ghế trống ở bên cạnh Reika bắt đầu nói chuyện với các cô.
“Em là Mai đúng không?” Một người thanh niên khác mặt áo sơ-mi, tóc để kiểu rất độc, trực tiếp ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Mai rồi hỏi.
“Ừ…chào cậu.” Lịch sự mỉm cười, Mai cố gắng quên chuyện đối phương thân thiết trực tiếp gọi tên của cô.
“Anh rất thích cái quảng cáo của em cho hãng mỹ phẩm kia!” Nam sinh rất cố gắng ra vẻ mình trưởng thành, còn phất tay gọi phục vụ đưa đồ uống lên cho các cô “Hai người mẫu cũ cũng từng đóng quảng cáo hãng đó, so sánh với em còn thua xa!”
“Không phải đâu! Mấy cô ấy rất giỏi và đẹp đó chứ!” Mai uyển chuyển từ chối lời mời rượu của đối phương, thuận tiện sửa lại lời bình luận có chút không tôn trọng người khác kia!”
“Không cần khách sao! Ba anh là giám đốc công ty XX, anh đang muốn giới thiệu các em cho ba anh để đại diện cho sản phẩm của công ty!” Đối phương hoàn toàn bỏ qua ám chỉ từ chối của cô, tự tin quá mức mà nói.
Ở bên cạnh, cả bốn người các cô đều không muốn nhìn nữa…
“Anh xem qua ảnh chụp trên tạp chí của em rồi!” Một nam sinh có vẻ tùy tiện, mặt dày mầy dạn trực tiếp ngồi vào giữa Mai và Sayuri “Khi đó cảm thấy em rất đáng yêu nên đã chú ý đến tin tức của em!”
“Cám ơn…” đối với hành động lớn mật của đối phương, Sayuri vẫn lịch sự đáp lại, nhưng ánh mắt không ngừng cầu cứu Mai.
Ở cách đó không xa, Ikuta nhìn thấy cảnh tượng này thì…
“Mình đi gọi bảo vệ đến!” Nhìn mấy người bạn bên cạnh lộ vẻ khó chịu, Ikuta quyết định đi gọi bảo vệ xử lý vấn đề này, để tránh một chút xảy ra chuyện gì “Mấy người các cậu phải bình tĩnh một chút! Mình rất nhanh trở lại! Nhất định không thể xung đột đó!” trước khi đi, Ikuta không quên nhắc nhở các cô.
Cả ba người liền ngoan ngoãn gật đầu.
“A! Em cũng là người mẫu à? Rất đáng yêu!” học theo người bạn hồi nãy, nam sinh đeo mắt kính cũng ngồi vào vị trí trống giữa Reika và Nanase, còn cố ý sáp lại gần hỏi Nanase.
“Dám lại gần Naachan của mình!!” Thấy thế Ikoma phản xạ muốn xông lên.
“Bình tĩnh một chút!” trước khi Nanami kịp cản Ikoma lại thì Yumi đã nhanh chóng ôm lấy Ikoma “Ikuta đã nói sẽ tìm bảo vệ mà.”
“Tên ghê tởm!” Khó khăn dằn lại sự giận dữ của Ikoma, Nanami cũng khó chịu nhìn mấy tên nam sinh kia.
“Đôi mắt to rất đáng yêu! Em tên là Reika hả?” bên kia, nam sinh mặc đồ thể thao ngồi bên cạnh Reika quay sang hỏi “Muốn uống gì thì cứ kêu nhé! Bọn anh trả tiền rồi!”
“Thằng kia vừa lén sờ tay Reika đúng không!!” Thấy hành động không biết là vô tình hay cố ý của tên kia đối với Reika, Yumi cũng sắp chịu không nổi muốn xông lên.
“Chờ một chút!!” May mà có chuẩn bị, Nanami liền cùng Ikoma nắm chặt lấy Yumi.
“Bình tĩnh một chút! Ikuta sắp kêu bảo vệ tới rồi!” Nanami tiếp tục trấn an Yumi như khi nói với Ikoma.
“Được…” Hít sâu một hơi đè nén kích động, Yumi ra hiệu hai người thả tay ra.
Lúc này…
“Một chút nữa có rảnh rỗi không? Có muốn đi với bọn anh đến quán khác không? Bên đó cũng có rất nhiều nghệ sĩ đến! Anh có thẻ VIP đây” nam sinh bên cạnh Mai rút ra một cái thẻ rồi hỏi Mai.
“Tôi nghĩ chắc không được rồi…” Mai vừa từ chối vừa đánh mắt ra hiệu cho mấy người còn lại “Ngại quá…chúng tôi phải đi trước, ngày mai còn phải làm việc…” Mai đứng lên chuẩn bị rời đi.
“A! Đừng như vậy, ở lại chơi một tý nữa đi, nếu trễ quá thì bọn anh chở em về.” Nam sinh còn chưa từ bỏ, ngược lại còn kéo tay Mai lại “Lực ảnh hưởng của bọn anh không chừng có thể giúp các em đó!” Nam sinh bắt đầu ảo tưởng sức mạnh về tài lực của nhà mình.
“Ghét nhất là cái thể loại này…” Ikoma nhìn cái người đang dây dưa với Mai, mặt khinh thường nói.
“Lúc nào cũng tự sướng! Đúng không Nanami…” Yumi đồng cảm gật đầu, nhìn về phía Nanami đáng ra vẫn đang bĩnh tĩnh đứng yên, không ngờ đối phương đã vọt đi “Chờ một chút!!” vốn tưởng Nanami là người tỉnh táo nhất nên Yumi và Ikoma cũng không có đề phòng, không nghĩ tới…
Vừa quay đầu lại, Yumi đã thấy Nanami hấp tấp chạy vọt ra, muốn kéo lại cũng không kịp…
----------oOo----------
up chap nhanh lên au ơi
ReplyDeleteMình rất không thích cái kiểu cmt copy/paste từ post này qua post nọ nhé -_-
Deletehơn nữa còn réo nhanh lên nữa.
Rất vui vì Iris theo dõi blog thường xuyên, nhưng hi vọng không có tình trạng kiểu này nữa nhé!!
Dự là chap sau sẽ có đánh nhau vì gái nhỡ :v. Cơ mà đánh xong biết đâu được người đẹp chăm sóc rồi có moment rồi sao :v =)))))
ReplyDeleteBiết đâu đấy =))
DeleteCơ mà chap sau hot nhé :3