“Hashimoto-san…à..là Nanami…” Maimai hình như vẫn còn chưa quen với cách gọi này.
“Maimai.” Cố nén cơn buồn ngủ, Nanami cười cười vẫy tay chào.
“Nanami sao lại ở đây…” Hình như Maimai rất bất ngờ khi thấy cô ở đây, Nanami xoay người chỉ chỉ Mai và mấy người khác đang nói chuyện rôm rả bên trong phòng học “Tiện thể do không có tiết nên mình theo mấy cậu ấy đến nghe giảng ở lớp của các cậu.”
“Là vậy à…” Maimai ra vẻ đã hiểu gật đầu “Vậy bây giờ Nanami phải đi sao?”
“Tranh thủ tan học mình muốn đi dạo chút thôi…” Nhìn hành lang ở hai bên, Nanami cũng không biết phải đi đâu.
“Mình có thể đi cùng không…?” Maimai hình như do dự một chút rồi hỏi.
“A? Nhưng mình thật ra cũng không biết nên đi đâu nữa…” Có chút kinh ngạc nhìn Maimai, nhưng nghĩ lại thì cũng không phải không được nên cô trả lời "Nếu không sợ chán thì đi cùng cũng được…đi thôi!”
Cho đến bây giờ Nanami cũng không hiểu tại sao Maimai lại có tình cảm với cô, Nanami vốn không phải người giỏi giao tiếp với người khác, bình thường ở trường cũng không làm gì khiến người khác chú ý, hơn nữa trong ấn tượng của cô hình như cũng không có ký ức gì với Maimai, cho nên việc cô ấy thích cô vẫn là một bí ẩn lớn.
Vừa đi vừa trò chuyện, bỗng thấy máy bán nước tự động trên hàng lang, Nanami nhớ vừa rồi hình như Mai có nói đang khát nước.
“Chờ mình một chút! Mình mua nước cho mấy cậu ấy đã.” Nói rồi Nanami bước tới máy tự động.
Nhét vào mấy đồng tiền xu, suy nghĩ một chút, cô nhấn vào 3 loại nước khác nhau.
“Tay của Nanami?” Phía sau truyền đến giọng nghi hoặc của Maimai.
“Tay?” Nanami nhìn xuống dòng chữ trên tay mình, “Cái này hồi nãy Mai đùa giỡn vẽ bậy lên đấy.” Nanami vừa giải thích vừa cúi người lấy mấy lon nước vừa rơi ra.
“Quan hệ của Nanami với Mai tốt nhỉ…” Nhìn lon nước trên tay, đang đoán xem loại mà Mai thích thì nghe người đứng đằng sau nói.
“Ừ! Dù sao lúc công tác cũng hay gặp nhau mà.” Gật gật đầu, suy nghĩ một lúc lâu vẫn không biết nên chọn loại nào cho người nào đó có “bệnh khó chọn”, Nanami quyết định suy luận từ phía Sayuri, Sayuri thì chọn nước ép táo là chính xác! Ai biểu cô nàng tự nhận là Sayuringo chứ…sau đó lon này thì đưa cho Reika…vậy lon còn lại là cho Mai rồi!
Phân phối xong, Nanami tiếp tục vừa trò chuyện với Maimai vừa trở về phòng học, về tới lớp thì vẫy vẫy tay tạm biệt Maimai vừa bị bạn kéo đi, Nanami từ cửa ở cuối phòng học đi vòng ra trước mặt ba cô nàng vẫn đang say xưa trò chuyện rồi đặt lên bàn ba lon nước.
“Vừa nãy đi dạo tiện thể mua luôn nước cho mấy cậu.” Sau khi ngồi xuống, Nanami nhìn ba người kia nói.
“Có chắc là đi dạo không hay là vừa hẹn hò với Maimai đó?” Sayuri cười mập mờ hỏi “Mình thấy rồi nha! Cậu cùng Maimai đi về phòng học.”
“Lúc ra khỏi lớp thì gặp phải…” Nghe ra hình như đã có hiểu lầm, Nanami bất đắc dĩ trả lời “Lần nào mình gặp Maimai cũng bị hiểu lầm thì phiền phức cho cậu ấy lắm…”
“Nhưng mọi người đều biết Maimai thích Nanami mà!” Sayuri tay khui lon nước miệng thì nói “Khó tránh khỏi có lúc sẽ cảm thấy Nanami sẽ đáp lại tình cảm của ngươi ta ấy chứ~”
“Đáp lại cái gì chứ…chưa tình nghĩ qua việc này.” Đưa tay giúp Mai đang im lặng ngồi bên cạnh nghe các cô nói chuyện khui lon nước ngọt, Nanami không hăng hái lắm mà trả lời.
“Thật tò mò không biết Nanami sẽ thích người như thế nào đây…” Nghe cô trả lời, Reika uống một ngụm nước trái cây, vẻ mặt tò mò hỏi.
Nanami liếc mắt qua Mai đang uống nước ở bên cạnh, sau đó liền dời sự chú ý lên giáo trình nằm trên bàn của mình.
Sẽ thích người như thế nào a…
Buổi tối, trong phòng luyện nhạc, sau 3 giờ đồng hồ siêu cấp tập trung luyện tập vì tuyên bố của Ikuta “Ai đàn sai hoặc không tập trung sẽ phải mời mình ăn thịt nướng”, ngoại trừ Ikuta thì tất cả các cô mệt lả người hoặc ngồi hoặc nằm trên sàn gỗ.
“Ngày mốt sẽ chính thức biểu diễn!” Ikuta đột nhiên thông báo.
“Sao đột ngột vậy?!” Yumi đang dựa vào tường ngồi bên cạnh cô, vừa nghe Ikuta nói thì kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy! Ngạc nhiên chưa!” Ikuta hai mắt tỏa sáng, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn nói.
“Ngạc nhiên thì không có, chỉ có hoảng hốt…” Nằm thành hình chữ “Đại” ở trên sàn gỗ, Ikoma yếu ớt trả lời.
“Thế nhưng trước mắt có một vấn đề…” sau đó Ikuta lại đổi giọng, vẻ mặt phiền não.
“Xảy ra chuyện gì?” Nanami ngồi dựa vào tường, tay vừa gảy gảy dây đàn guitar đặt trên đùi vừa hỏi.
“Chỗ đó vị thành viên không được vào…” Ikuta vừa nói vừa quay đầu nhìn về phía Ikoma đang nằm trên sàn nhà.
“Hả? Vị thành niên không được vào? Rốt cuộc là nơi nào thế?” Nghe Ikuta nói, Yumi nghi ngờ hỏi.
“Nói chung là…hình như là Live bar…” có chút chột dạ cười cười, Ikuta chậm rãi nói.
“Nếu vậy là vậy chắc sẽ phải từ chối thôi?” Thì ra là quán bar, vậy thời gian biểu diễn chắc là vào buổi tối.
“Đương nhiên là không thể từ chối rồi!!” Ikuta ra sức lắc đầu “Đây là cơ hội khó có được để lần đầu tiên đứng trên sân khấu! Hơn nữa mọi người đến đó đều là vừa uống vừa nghe nhạc, là một cơ hội biểu diễn tuyệt vời.”
“Nhưng vừa nãy cậu nói, vị thành niên không được vào mà?” Yumi bất đắc dĩ hỏi “Thiếu Ikoma-chan thì làm sao mà biểu diễn được!”
“Cho nên, mình đã đi cửa sau mua chuộc được ông chủ nên vẫn được diễn, có điều phải che dấu ngoại hình một chút” hai mắt Ikuta lóe lên vẻ thông minh “Nhưng nếu chỉ có mình Ikoma thay đổi thì chán lắm, nên mình nghĩ tất cả chúng ta đều phải hóa trang!”
“Hóa trang?” Lập tức, Nanami và Yumi không hẹn mà cùng thốt lên.
“Hóa trang cũng sẽ tạo cảm giác thần bí, khiến khán giả chú ý đến Nogizaka Band của chúng ta!” Ikuta hình như đã tưởng tượng ra quang cảnh buổi biểu diễn hôm đó trong đầu rồi.
“Có thể hóa trang thành Super Sentai không? Mình muốn làm Siêu nhân Hồng!” Khác với Nanami và Yumi, Ikoma ngược lại lại rất hăng hái.
“Ồ! Không biết nên hóa trang theo chủ đề gì nhỉ? Có nên hỏi ý kiến của Reika và Sayuri không?” Vốn Yumi đang kinh ngạc liền bị lời nói của Ikuta và Ikoma ảnh hưởng, dần dần cũng gia nhập vào công cuộc bàn bạc về chủ đề hóa trang kì lạ này.
“Hỏi Sayuri để chúng ta phải mặc mấy bộ đồ kì quái hả!” Ikoma liều mạng phản đối “Em không muốn hóa trang thành người ngoài hành tinh đâu…” ( ≧Д≦)
Sau đó hình như Nanami nghe được ý kiến mặc trang phục người hầu, đồng phục y tá, thánh chiến sĩ, trang phục hành tinh plump,…đến khi nghe thấy ý kiến mặc cả áo tắm hai mảnh lên sân khấu thì…
Nanami: /(ToT)/
“Mình có thể rút lui không…” Nanami giơ tay yếu ớt hỏi.
“Không thể!” ba người cùng lúc xoay người đồng thanh dứt khoát trả lời.
Kết quả nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng các cô quyết định sẽ hóa trang thành con trai, trên mặt đeo mặt nạ hoa văn che nửa mặt giống trong nhạc kịch, sau khi thay trang phục bởi vì cảm thấy xấu hổ nên cả đám nhất trí sẽ không nói cho ai biết về lần biểu diễn này, ngay cả Yumi cũng thề thốt rằng sẽ không nói cho cả Reika nghe, sau đó cuối cùng cũng đến cái đêm cả nhóm phải lên biểu diễn…
----------oOo----------
au viết hay lắm, dịch lẹ up lên nha au
ReplyDelete